Tôi nhớ có lần đặt làm những tấm màn ren để trang hoàng trong nhà. Có ai chỉ trích những quan niệm đó tức thì ta phản đối lại, kiếm đủ lý lẽ để bênh vực chúng. Vậy, trong khi thầy ấy cân thư của tôi, tôi nói: "Tôi ước ao có được bộ tóc như thầy!".
Buổi học sau, "tội nhân" đó đứng dậy, nhìn thẳng vào các bạn, đọc lớn tiếng những lời chửi đó của họ. Bà Abbott, nếu vụng xử, ắt đã nói: "Này, mình, bài đó tệ quá. Ông bèn cho gọi một người giúp việc ông là ông James L.
Nhưng nếu hư hỏng thì mặc ông!". Có lẽ nó sẽ khá hơn". Vậy nếu bạn muốn người ta coi là nói chuyện có duyên thì bạn phải biết cách nghe.
Tôi biết chắc rằng nếu trước kia tôi không kiếm được cái sở thích của ông và làm cho ông vui lòng ngay từ lúc đầu, thì ông không cho tôi được một phần mười những cái ông đã cho tôi". Mà cặp vợ chồng đó có đủ những điều kiện của hạnh phúc. Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó.
Người chủ đó không hài lòng về chị ta lắm. Cho nên, ở thế kỷ thứ 20 này, thế kỷ của khoa học và của phát minh, mà còn thấy biết bao gia đình khuynh bại, biết bao cuộc đời tan nát, chỉ do người ta không biết những luật nó điều khiển một bản năng tự nhiên nhất, thâm áo nhất, thì bạn có thấy se lòng hay không? Gió khoe gió mạnh, mặt trời khoe mặt trời mạnh.
Chính thị dục đó làm cho người khác loài vật. Tôi ráng tự bào chữa. Lát nữa ra đường bạn sẽ gặp nó.
Cũng nhờ phương pháp đó mà một hãng sản xuất máy chiếu quang tuyến X. Chúng ta nên nhớ rằng những người mà ngày mai chúng ta sẽ gặp, cũng có những nhược điểm như Tổng thống Wilson. Đây là phương pháp của ông: khi có một ghế quan trọng nào trống, ông mời hết các nhà thủ lãnh lại hỏi, theo ý nên tiến cử ai.
Tại sao? Tại kinh nghiệm cho ông hay rằng chỉ có cách đó mới nhớ kỹ hết điều lệ được thôi. Disraeli, một trong những nhà chính trị khôn khéo nhất đã nắm vận mạng cả đế quốc Anh, có lần nói: Gặp một người, cứ nói với họ về chính bản thân họ, họ sẽ nghe bạn hàng giờ. Trước hết đáng lẽ tăng số lợi lên được.
"Khi trông thấy chúng tôi, bà ta đóng mạnh cánh cửa lại một cái rầm ngay trước mũi chúng tôi. Đó là nguồn gốc của cảm tình, khoan dung và hoà hảo. Trong những ngày đen tối nhất của cuộc Nam Bắc chiến tranh, Lincoln viết thư mời một ông bạn cũ ở xứ Illinois tới Washington để bàn về vài vấn đề.
Mắt lòa, cụ không trông rõ hình, nhưng câu hỏi độc nhất của cụ là: "Trong hình bà bận áo gì, cháu?". Vậy mà khi qua đời, ông là một nhà văn giàu nhất thế giới. Một bác sĩ khác, ông G.