Bịt tai lại, im lặng, là xong. Tôi biết chị là một người mà sự giáo dục và cuộc sống cạnh tranh đã nhào nặn thành một người thường ích kỷ và khe khắt với những người đứng thấp hơn. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.
Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành. Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời. Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ.
Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi. Lần sau con đi đâu phải xin phép các bác. Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết.
Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển.
Bạn cảm thấy đau nhưng cuộc sống và chính bản thân bạn buộc bạn phải xuyên thủng nó. Và càng cô độc vì không được hiểu, con người ta càng dễ ích kỷ. Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời.
Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia. Mệt và không thích thú. Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi.
Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác. Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả. Xuống tới tay anh em làm chuyên án thì… vẫn đói.
Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy. Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm. Đặc biệt là trong những người tài.
Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó. Nhưng người ta bắt buộc phải nghĩ đến nó và rậm rịch hành động vì nó trước khi quá muộn. Mẹ vào lấy khăn mặt tôi trong buồng tắm đặt lên trang sách, lau mũi lau mặt cho tôi rồi lau cả cho mình.
Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau. Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra. Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô.