Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi. cả đời tôi phải đóng vai không phải thiên tài đóng vai thiên tài. (Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh).
Nàng muốn nói với ta vì biết ta yêu giọng nói của nàng. Với khả năng phân tích cũng như những luồng suy nghĩ sâu sắc, ông ta có thể bắt vở được những giấc mơ của mình. Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị.
Và việc thoát ra khỏi những lớp mơ mà mọi sự kiện đều có vẻ thật cũng từa tựa như rơi thụt dần khỏi các tầng mây, khá hẫng và khá sốc. Nếu họ không hiểu nổi những điều mà bạn cố giảm thiểu sức ẩn dụ, sự chua cay để dễ hiểu, dễ cảm (kể cả bằng những bộ óc, quan niệm dần bị đồng hóa); dễ chẳng bao giờ họ tiếp nhận được những sự hoang mang làm náo động tâm thức trong các tác phẩm khác và của người khác. Nhắc anh đi ngủ đúng giờ.
Vậy ra là tại những lần như thế này. Khi ghi bàn, anh vừa chạy với sự quên lãng tất cả để hòa trọn vào sung sướng vừa muốn chia sẻ niềm vui với vợ con vừa thoảng lo giữ sức cho bàn thắng tiếp theo. Cái từ nhân loại nghe đẹp phết.
Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi. Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.
Tôi tin ông cụ sẽ nghe lời ông. Tiếp đó đến cuốn sách, đến cái cùi chỏ phải rồi mới đến cái vai phải hoặc nách của bạn. Cháu biết cháu sai nhưng chú cho cháu xin lần này, cô cháu ra không thấy cháu lại đi tìm.
Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu. Chỉ có một cách để giữ danh dự là làm cho chúng chùn bước. Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả.
Phá bỏ sự hủy diệt sự thật. Cặp giò kia phàm tục quá. Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống.
Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa. Mà đọc để có một cảm giác, góc nhìn khác về đời sống.
Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy. Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt. Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng.