Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông. Những người thợ khác đáp: "Ông chủ tới, hỏi chúng tôi, hôm nay đổ vô khuôn được mấy lần; chúng tôi đáp 6 lần và ông viết số đó lên đất". Ông vừa đi về phòng giấy vừa ăn, gặp người làm vườn nào, người phu nào, ông cũng kêu tên mà chào như hồi ông còn làm Tổng thống.
Như vậy mới có danh và có quyền được. "Tôi đã để ông cầm đầu đạo binh Potomac. Tôi là Dale Carnegie.
"Chúng ta hiện tại ra sao, và chúng ta có thể trở thành một người ra sao, hai trạng thái đó khác nhau xa lắm, cũng như một người chập chờn nửa thức nửa ngủ, so với một người tỉnh táo hẳn hoi vậy. Nhưng vì tôi chỉ là một thằng người nên tôi thấy nhục lắm và thầm oán tiểu thuyết gia đó đến nỗi mười năm sau, khi hay tin ông ta chết, tôi đã chẳng tiếc một người có tài mà chỉ nhớ tới sự ông đã làm thương tổn lòng tự ái của tôi. Tôi đã khuyên cả ngàn thương gia như vầy: "Các ông luôn trong một tuần lễ, lúc nào cũng mỉm cười, gặp ai cũng mỉm cười.
Ông có đức tự tin, đức đó quý lắm, nếu không phải là cần thiết. "Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký. Vì người ta khéo gợi lòng tự ái của nó.
Tôi đáp: "Chắc chắn vậy". Nhưng tôi sẽ tin chắc rằng ông là một người giữ lời cam kết". Nhưng bây giờ tôi trả lời: tôi "chỉ muốn hỏi ý ông thôi; tôi muốn biết sau này nó còn thôi nữa không và làm sao cho nó khỏi thôi".
Bạn có biết câu chuyện lạ lùng này không? Sau ngày dài làm lụng khó nhọc, một mụ chủ trại dọn cho những người giúp việc một đống cỏ khô thay bữa chiều. Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ. Một ông chủ như vậy, thì người làm công nào mà không yêu kính? Bất cứ ai mà không yêu kính? Một bữa, ông tới Bạch Cung, phải khi Tổng thống Taft và Phu nhân đi vắng, ông kêu lên từng người đầy tớ cũ và nồng nàn hỏi thăm họ, cả đến những chị phụ bếp cũng được hân hạnh đó.
"Con muốn được người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy". Lời đó đã phấn phát tôi, làm cho tôi hy vọng và gắng sức tập tành cho khá thêm lên". Tôi thích nó lắm, mà lần trước ít bạn quá, không đủ làm một kíp.
Nếu tôi đã thành công được chút nào, toàn là do công của nàng vậy". Nếu những bà vợ trẻ biết trọng chồng như khách quý thì vui vẻ biết bao nhiêu!. Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".
Chiến tranh đó giữa Thổ Nhĩ Kỳ và Hy Lạp, là một trong những chiến tranh cận đại đổ máu nhiều nhất. Rồi khi đi về, nhớ lấy nhiều đất phủ lên bếp nhé? Các em nghe chứ? Và lần sau, các em nên làm bếp tại đằng xa kia, chỗ lấy cát kia. Đó là một quan niệm mới về về nhân sinh, một triết lý mới.
hứa mùa sau sẽ đặt làm hai cái máy như vậy nữa. Có lắm lần bà đạp cửa vô thư viện của ông để chửi ông nữa. Anh Emile săn sóc đủ mọi bề.