Không cần nói cũng biết, vì vợ làm anh ta mất mặt giữa đám đông. Ông nông dân nghe được lời nói đó bèn hỏi sự tình. Ông Giáp suy nghĩ hồi lâu, bèn nói một câu vô thưởng vô phạt: “ Nếu quả như thế thì ông Bính đáng trách".
Lâu Sư Đức lại hỏi cá ở đâu ra. Nói thấp giọng cũng có tác dụng như vô thanh. Kỹ xảo quan trọng nhất trong khi tiếp xúc với lãnh đạo là biết "giả ngu” đúng lúc, không tỏ ra sáng suốt tài giỏi, càng không được sửa sai thủ trưởng.
Ông nhân cơ hội này bèn dâng bản tấu lên Chu Nguyên Chương trước là tạ tội vì ốm không vào triều bàn việc nước được, sau là xin cáo lão về hưu. Phản pháo của cụ quả lão luyện thành thực. Người khác bị xấu hổ thì chớ có buông lời khoái chí, nếu không sẽ kết mối oán cừu và bị mọi người tẩy chay.
Khi bọn này mà cải tà quy chính thì chúng cho là việc xử lý sai lầm của người khác là việc dễ dàng, thường cực đoan. Đối phương trong lòng vẫn lo nghĩ về việc đó cho nên lúc tiếp anh, tâm hồn bất định. Hoặc thu thủ tục phí của tôi mà mất khách, hoặc mất 10 nhân dân tệ của tôi mà có khách, ông chủ phải tính toán lợi bất cập hại, thà trả lại tiền cho tôi hơn là giữ được các khách mới đến.
Đó là cái gọi là “dùng lòng kẻ tiểu nhân đo lòng người quân tử". Hài hước bao giờ cũng cơ trí nhẹ nhàng, có khi giả ngu giả dại không trực tiếp tổn thương đối phương. Cự ly này lớn nhỏ biểu thị mức độ muốn xâm phạm phạm vi thân thể của đối phương, có thể từ đó biết động thái tâm lý của họ, biết định làm gì.
Hoàng đế không hiểu bèn hỏi vì sao. Mang thai 9 tháng 10 ngày sắp đến ngày sinh nở, mua chuộc Diêm Văn Ưng cũng đều thành công. Lộ nhược điểm một cách thích đáng thì tốt, làm cho bộ
Quan chúng vỗ tay rào rào, cười nói hồi lâu không dứt. Vinh Lộc hoảng hốt bèn lập tức về Bắc Kinh, đến Di Hòa Viên gặp Từ Hi Thái hậu tâu rõ sự việc hoàng đế Quang Tủ toan hạ thủ trước. Học trò vỗ tay hoan hô.
Con đường khang trang rộng lớn cố nhiên là con đường tốt nhất. Về sau Chu Nguyên Chương dùng kế mượn đao giết người sát hại Tiểu Minh Vương trở thành vô dụng. Thật là một phương pháp bổ cứu sáng suốt.
Gia Cát Lượng hỏi Mạnh Hoạch: “Chúng tôi đối sử với người không kém tại sao ngươi chống lại triều đình”. Đây là trong một tình cảnh ôn hòa mà. Giám đốc ngân hàng vẫn tỏ ra thái độ điềm tĩnh không chút hoang mang, lập tức đem tiền trong kho bày ra chất đống thành núi trong phòng giao dịch.
Cuôí cùng bảo đầu bếp làm thịt con ngựa nấu ăn. Nếu một người nghe rất chăm chú thì ngồi ngay ngắn, chỉnh tề, mắt nhìn thẳng đối phương. Trước tôi nghi Stalin sai anh giám sát tôi.